Sáng tỉnh giấc rất sớm, không gian vang lên giai điệu “Hà Nội mùa lá bay”. Chẳng mấy khi bị đánh thức bởi chiếc loa phường mà cảm giác dịu dàng dễ chịu như được ai mơn trớn vuốt ve. Giọng hát của Ngọc Tân, trầm ấm và mượt mà. Cái chất giọng luôn mang tâm tư nặng lòng với Hà Nội đã ăn sâu vào tiềm thức của tôi từ bé, vì bố tôi thích nên ở nhà cũng hay mở. Tôi uốn éo tập dăm ba tư thế Yoga cho tỉnh hẳn. Ngoài cửa sổ, trời nhẹ sương và nắng vẫn chưa lên.
Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập