Từ xưa đến nay, tình yêu vẫn là một điều diệu kì mà khó ai có thể đưa ra một lời định nghĩa chính xác nhất? Việc một người phải lòng một người không thể ép buộc. Nó đến từ sâu thẳm mỗi người và bắt nguồn từ những điều tự nhiên nhất.
Từ xa xưa đến nay, khoai luôn là một loại lương thực gắn liền với những người dân Việt Nam. Và đặc biệt hơn, nó còn được coi là “tuổi thơ” của những đứa trẻ nơi làng quê đất nước. Hình ảnh củ khoai thường xuyên xuất hiện trong kho tàng ca dao, tục ngữ của văn học Việt Nam và cũng là chủ đề mà các nhà văn, nhà thơ thường hướng đến trong thời kỳ đất nước đang tiến hàng xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và giải phòng miền Nam.
Chẳng ai trong chúng ta quên được thời tem phiếu, khẩu phần, nhà nước phân chia toàn bộ các sản phẩm như vậy. Thời ấy muốn mua gì cũng phải chờ được phát tem phiếu và đến xếp hàng ở của hàng mậu dịch. Mỗi người có một khẩu phần tháng bao nhiêu gạo, bao nhiêu thịt, một năm được mấy mét vải đều do nhà nước quy định. Kinh tế buôn bán tư nhân tư hữu bị cấm khiến hàng hóa khan hiếm, nhân dân thường xuyên phải chạy ăn từng bữa chứ nghĩ gì đến chuyện ăn ngon mặc đẹp như bây giờ.
Valentine gần kề, bạn đã tìm được món quà ưng ý dành tặng đối phương chưa? Nhất là khi hai bạn đã cùng nhau trải qua n mùa Valentine thì hoa hồng và socola truyền thống của những ngày đầu hẹn hò sẽ chẳng còn đủ lãng mạn. Để làm mới tình yêu, đừng để Valentine trở nên nhàm chán, những gợi ý quà tặng Valentine dưới đây sẽ giúp bạn có một mùa yêu trọn vẹn và ấn tượng hơn.
Mùa mơ qua đi, mùa mận lại về. Khắp phân xưởng vẫn vẹn nguyên không khí khẩn trương, tất bật đón những chuyến xe hàng Mộc Châu về nhà máy. Mận xào chua ngọt là sản phẩm mục tiêu tháng 6, là món quà ý nghĩa gợi nhớ về biết bao kỷ niệm về thuở bé thơ.
Tinh hoa hội tụ” là gì mà sao từ xưởng sản xuất đến nơi phố thị ngập tràn băng rôn, khẩu hiệu chào mừng? Lòng người cũng xao xuyến, đầy tự hào trong thời khắc đánh dấu mốc son lịch sử: 20 năm. Con số tròn trĩnh ấy như minh chứng một điều: không chỉ hội tụ tinh hoa đất trời, nơi đây hội tụ đủ đầy những con người tinh hoa
Tôi nhớ, khi tôi còn là một cô bé chừng 5 – 6 tuổi tôi đã có dịp sống ở Hà Nội. Đấy là vào những năm 89. 90. Không hiểu sao cái Hương Vị Hà Nội cứ thấm vào tôi một đứa trẻ con ngày ấy..những món ăn mà chỉ Hà Nội mới có, mới ngon, mới “lạ”. Sau năm đó, tôi trở về quê học và cái Hồn Hà Nội càng thấm được vào tôi qua những trang văn, thơ
Nói đến Hà Nội, ngoài phở Hà Nội còn có bún chả Hà Nội là món có gốc gác lâu đời của người Hà Nội đến nay vẫn còn sức hút vô cùng.Xa khỏi Hà Nội ai cũng nhớ. Nên có dịp đến thủ đô hãy thưởng thức nhé các bạn.
Tôi không phải người Hà Nội nhưng Hà Nội qua cảm nhận của tôi vốn đẹp và nổi tiếng bởi có hương hoa sữa nồng nàn len lỏi trong những con phố cổ kính, với mặt hồ lung linh và nhiều món ăn đã đi vào huyền thoại. Và Phở là một trong những huyền thoại đẹp và là niềm tự hào của người Hà Nội xưa và nay.Phở như một thứ đại diện mang tính bản sắc, đặc thù của món ăn Hà Nội.
Thật tình cờ khi cuộc thi viết “ Hà Nội, ẩm thực và tôi” lại được diễn ra vào mùa thu – mùa mà khiến người ta nhớ đến Hà Nội nhiều nhất. Tôi sinh ra và lớn lên tại Hà Nôi, không cần phải diễn đạt bằng lời thì ai cũng hiểu tình cảm một người con dành cho nơi chôn nhau cắt rốn lớn đến chừng nào.
Một sớm mùa thu, tôi chầm chậm rảo bước trên vỉa hè Hà Nội, nơi đây tôi đã đi qua rất nhiều, nó thân quen đến nỗi dường như nhắm mắt lại tôi cũng có thể bước đi. Buổi sáng là thời điểm tôi cảm thấy tâm hồn mình thư thái nhất, dạo qua con đường nhỏ tấp nập xe cộ nhưng tôi vẫn cảm nhận được cái hương vị thân quen của Hà Nội. À đó chính là hương Cốm của mùa thu! Thu đã sang rồi, mới hôm nào còn nghe thấy mùi thơm nồng của hoa sữa , thế mà giờ vị cốm thơm đã ùa về, cái vị nếp thơm khiến mọi tâm hồn ẩm thực phải xao động. Hít hà …và thưởng thức chút mùi vị mùa thu sao thấy lòng nhẹ bẫng.
Ngày đầu khi ra Hà Nội với bao bỡ ngõ và lạ lẫm, lần đầu rời xa vòng tay cha mẹ, xa những bữa cơm chỉn chu của mẹ, và bắt đầu cuộc sống mới nơi thị thành. Không như lo lắng của mình ban đầu khi ra Hà Nội học mình bắt đầu quen dần với cuộc sống nhộn nhịp của Hà Nội, những món quà ăn vặt khiến mình mê tít như cháo trai,Phở bò, Phở cuốn, Bún chả,và món quà vặt mà mình đặc biệt thích và có kỉ niệm đi cùng mình suốt cuộc đời phải kể đến là Ômai Hồng Lam.
Chỉ 2 tuần trở lại đây, khắp các không gian cửa hàng Hồng Lam như thay da đổi thịt. Những chiếc hộp cam thân thuộc nay đã nhường chỗ cho những chiếc túi zipper xinh xắn. Sau nhiều tháng thai nghén, túi zipper đã trở lại khoác lên mình bộ cánh hoàn toàn mới. “Chiếc quần đùi” theo miêu tả của sếp Lam đẹp hơn, rộng hơn và nhiều giá trị của Hồng Lam được truyền tải đến khách hàng hơn. Bước đột phá mới mừng Hồng Lam 20 tuổi.
Quả thật như vậy! Tôi có dịp ghé mùa thu Hà Nội cách đây 2 năm và tình cờ được thưởng thức món bún chả. Dù đã lâu lắm rồi không được nếm lại nhưng mùi vị, hương thơm của món ấy làm tôi không bao giờ quên được.
Hà Nội, vào những ngày cuối thu- đầu đông, với tiết trời giao mùa se se lạnh. Bước bên người thương dạo qua cung đường phố cổ về đêm, giữa cái trầm mặc đêm đen, hay cái mùi vị ồn ào, náo nhiệt của cuộc sống ban ngày, giữa hàng trăm thứ mùi vị độc đáo đó, ta vẫn nghe cái hương thơm ngọt ngào, quen thuộc của Ô mai Hà Nội. Dù ta đi biết bao nhiêu nơi, thưởng thức biết bao nhiêu đặc sản khác nhau, nhưng vẫn không nơi đâu bằng vị sống Hà Nội, chẳng vị Ô Mai nào xen lẫn được cái ngọt ngào, ấm áp của nơi đây.
Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập